Trò chuyện trong quán La Catedral là tác phẩm thứ ba của Mario Vargas Llosa, được in khi ông 33 tuổi. Giới phê bình mô tả đây là cuốn sách phơi bày sự tàn nhẫn của chế độ độc tài, đồng thời là tác phẩm cay đắng và thấm đẫm sự tuyệt vọng của ông.
Santiago Zavala, một nhà báo bình thường ở thủ đô Lima, Peru, một hôm bất ngờ gặp lại Ambrosio, tài xế của bố anh ngày xưa, nay luống tuổi. Ngồi trong quán rượu La Catedral, hai người nhắc lại quá khứ, trò chuyện về những gì đã xảy ra trong mười mấy năm qua, và qua đó Santiago Zavala hồi tưởng lại chính mình, một chàng trai trong sáng, đầy lý tưởng, từng mong ước góp được chút gì trong sức của mình hòng thay đổi hiện trạng “khốn khổ khốn nạn” của một nước Peru đương mục ruỗng bởi nạn tham nhũng của giới cầm quyền thối nát, nhưng rồi thử thách của thực tại sẽ tỏ ra quá lớn so với chút nhiệt tình tuổi trẻ của anh…
“Trò chuyện trong quán La Catedral” giống một cuốc đi trên đoàn tàu tốc độ cao, đã bước lên là bị cuốn theo không dừng nổi, và toàn bộ xã hội Peru một thời đã qua – cũng là một trong nhiều dị bản của cõi nhân sinh – ào ào lướt qua mắt qua tai qua tâm trí chúng ta và đọng lại rất lâu sau khi trang cuối cùng gấp lại.